Tôi thích một Mộc Châu bình yên sau những ngày vội vã

    Tôi thích một Mộc Châu bình yên sau những ngày vội vã. Nếu để lựa chọn, tôi sẽ đến cao nguyên vào những ngày bình yên nhất.

       Chắc hẳn, nhiều hơn một lần trong khoảng thời gian gần đây, bạn đã nghĩ đến chuyện mình muốn được bình yên?

      Và dĩ nhiên, hơn một lần trong những lần nghĩ suy đó, bạn không biết làm sao để có được nó hay giữ nó thế nào? Tôi là một cô gái khá đặc biệt, nghe thì có vẻ buồn cười nhưng tôi thích cô đơn và những giây phút lặng lẽ và bình yên. Và sự “yên bình” ở đây đương nhiên là cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Tôi thích một Mộc Châu bình yên sau những ngày vội vã

Tôi thích một Mộc Châu bình yên sau những ngày vội vã

       Vì sau những tháng tôi thích một Mộc Châu  yên bình. Tôi đã đến đây rất nhiều lần nhưng dường như lần nào cũng thấy cảm giác như mới đến lần đầu, tôi tìm đến Mộc Châu để được bình yên một chút sau những tháng ngày vội vã, để lòng mình cần được tĩnh lặng sau bao áp lực của cuộc sống thường ngày. Tôi đến với nơi đây có lẽ vì quãng đường di chuyển từ Hà Nội đến Mộc Châu không quá xa, lại có bầu không khí mát mẻ và trong lành với sự hòa trộn của văn hóa của nhiều dân tộc thiểu số tại Mộc Châu, có lẽ vì vậy đã tạo nên nét đặc trưng riêng biệt của cao nguyên Mộc Châu.

      Vì sau những tháng ngày vội vã ấy, tôi luôn mơ ước được dừng chân nơi này mỗi sáng ngày hè được lắng tiếng chim hót líu lo, ngắm nhìn những tia nắng chiếu qua những tán lá thông và nghe tiếng thông reo xào xạc mỗi chiều tàn dịu dàng, một ngày dần qua yên bình như vậy. Rồi chốn bình yên của tôi chìm trong bóng tối thật chậm rãi, thơm dịu mùi hoa cỏ khi sương đêm buông xuống.

Những đồi chè xanh mướt trải dài

Những đồi chè xanh mướt trải dài

      Mảnh đất Mộc Châu bạn chỉ cần đi qua từng con đường, bản làng nhìn đâu cũng thấy cảnh đẹp. Những đồi chè xanh mướt uốn lượn đến tận chân trời. Tôi thích cái cảm giác không khí lạnh ùa về rát mặt, đôi bàn tay tê cóng và được ngồi sưởi ấm bên bếp lửa giữa rừng thông Bản Áng.

Những nét bình dị của Mộc Châu

Những nét bình dị của Mộc Châu

       Ở vùng đất thơ mộng đó mùa đông hoa cải nở trắng cả sườn đồi, cuối thu hoa dã quỳ vàng cam rực rỡ một góc trời và vươn mình trong nắng ấm, những vườn hoa mận nở những bông tuyết trắng cả trời đông, tiếng lũ trẻ nô đùa ầm ĩ, cười giòn tan dưới những cây mận lâu năm ấy.

     Bạn để ý thử xem khi bạn cô đơn, buồn nhất, thất vọng nhất, đó chính là lúc bạn cảm thấy mình ít bình yên nhất có đúng không? Bạn biết tại sao không? Tại vì chính những lo toan khiến bạn buồn, thất vọng, mệt mỏi, khổ đau, cầu toàn thì lại làm bình yên trong mỗi con tim bị hạn hẹp. 

      Khoảng trống của tâm hồn rất nhỏ, chỗ nào nữa để chứa đựng bình yên?! Cho nên khi bạn thấy thất vọng và buồn bã với mọi thứ đó, bạn dẹp bỏ nó đi, thế là bình yên sẽ được quay trở về với bạn. Hãy thử một lần đến với Mộc Châu bình yên, để bỏ lại cuộc sống vội vã ngoài kia bạn nhé. Tôi thích một Mộc Châu bình yên sau những ngày vội vã.